[VKOOK] Tôi Yêu Quý Ngài Mafia / Chap 5: Nhận nuôi
[VKOOK] Tôi Yêu Quý Ngài Mafia
  • Người tài xế bỏ tay gã cha nuôi ra, lãnh đạm nói.
  • Tài xế
    Tài xế
    Cậu bé này lão đại nhà chúng tôi muốn nhận nuôi, ngày mai quản gia sẽ đến gặp ông
  • Tài xế
    Tài xế
    Đương nhiên, phí nuôi dưỡng cậu bé trả cho vợ chồng ông cũng không ít
  • Tài xế
    Tài xế
    Có điều, nếu cậu bé thiếu một sợi tóc, ông không chịu nổi trách nhiệm đâu!
  • Nói xong, anh ta cũng xoay người trở về xe.
  • Chiếc xe cao cấp nghênh ngang rời đi, để lại cậu bé run lạnh cùng gã đàn ông lỗ mãng đã sớm trợn mắt, há hốc miệng.
  • Mẹ nuôi
    Mẹ nuôi
    Ông nói cái gì? Ông điên rồi hả? Hay là sáng nay ăn cơm không no?
  • Trong căn phòng khá gọn gàng truyền ra âm thanh cao vút, bén nhọn của phụ nữ, vô cùng thô lỗ…
  • Mẹ nuôi
    Mẹ nuôi
    Lúc trước chúng ta nhận nuôi nhãi con chết tiệt kia là vì muốn cho nó làm việc, không nghĩ tới chuyện nó gầy teo yếu ớt, cái gì cũng không làm được, tôi còn đang lo không biết tống nó đi đâu
  • Mẹ nuôi
    Mẹ nuôi
    Giờ thì tốt rồi, lão đại có tiền có thế chạy đến muốn mua
  • Mẹ nuôi
    Mẹ nuôi
    Đây là chuyện cực tốt, sao ông lại còn không đồng ý?
  • Cha nuôi
    Cha nuôi
    Tôi nghĩ người kia chỉ nói thế thôi, bà còn tưởng là thật hả?
  • Cha nuôi
    Cha nuôi
    Người ta là người có tiền, ngay cả cái xe cả đời tôi còn chưa thấy qua, hắn sao có thể nhìn trúng nhãi con kia được?
  • Cha nuôi
    Cha nuôi
    Lại nói hắn đem nhãi con kia về để làm gì?
  • Người đàn ông quát.
  • Mẹ nuôi
    Mẹ nuôi
    Ông quản chuyện đó làm gì, tôi chỉ cần biết hắn nhiều tiền, nhàn rỗi muốn nuôi thêm người
  • Mẹ nuôi
    Mẹ nuôi
    Ông cũng nói rồi đó, lão đại kia nhìn qua là bộ dáng quý tộc, tiền nhất định không ít, đến lúc đó chúng ta cứ nhân cơ hội mà tăng giá nhãi con đó lên!
  • Người đàn bà cũng không cho là đúng, hét lên.
  • Cha nuôi
    Cha nuôi
    Bà xem chuyện này có khác gì bán con?
  • Cha nuôi
    Cha nuôi
    Chúng ta đều là ba mẹ nuôi của nó!
  • Gã bất mãn bác bỏ.
  • Mẹ nuôi
    Mẹ nuôi
    Ông nói thật dễ nghe, đừng cho là tôi không biết trong lòng ông toan tính cái gì
  • Mẹ nuôi
    Mẹ nuôi
    Ông đã sớm có ý định với nó chứ gì?
  • Mẹ nuôi
    Mẹ nuôi
    Còn muốn chờ nó lớn lên hả?
  • Người đàn bà châm chọc.
  • Cha nuôi
    Cha nuôi
    Thật là, bà cố tình gây sự với tô đúng không?
  • Mẹ nuôi
    Mẹ nuôi
    Nói đến chỗ đau của ông sao?
  • Người đàn bà cười lạnh, lập tức khoát tay muốn ngăn lại.
  • Mẹ nuôi
    Mẹ nuôi
    Quên đi, nó đã như vậy, ông muốn gì cũng không được
  • Mẹ nuôi
    Mẹ nuôi
    Tôi không muốn nghe ông nói gì nữa hết, hôm nay phá lệ đi mua cho thằng bé vài bộ quần áo, cho nó ăn mặc được được một tí, đến lúc đó mới có thể nâng giá lên!
  • Bà ta nói xong, vội vàng ra ngoài.
  • Trong phòng cực kỳ yên tĩnh.
  • Trên lầu bài trí đơn giản, ánh sáng rực rỡ tinh tế như dát vàng chiếu vào. Trên đó không có đèn, chỉ vào lúc ban ngày mới có chút ánh sáng mặt trời.
  • Cậu bé nằm cuộn tròn ở góc tường, dùng miếng băng gạc bao lấy miệng vết thương đang đổ máu. Cậu không có thuốc nước dùng được, thậm chí ngay cả oxy già để rửa sạch miệng vết thương cũng không có, chỉ có thể dùng băng gạc băng bó tạm, nhưng qua nhiều năm như vậy cậu cũng đã thành quen, đây cũng là nguyên nhân trên cơ thể cậu dày đặc các vết sẹo.
  • Chẳng được bao lâu, tiếng bước chân vang lên, thân mình cậu run run, còn chưa kịp mặc quần áo, cửa phòng đột nhiên bị bàn tay của tên đàn ông thô béo đẩy ra. Cậu bỗng mở to hai mắt nhìn, trong đôi mắt đẹp rõ ràng đã tràn ngập vẻ cảnh giác cùng kinh sợ!
  • Cha nuôi
    Cha nuôi
    Bé con, con sợ ta à?
  • Cha nuôi
    Cha nuôi
    Ta nói cho con biết, ta sẽ không cho con đi đâu!
  • Gã tiến lên, một tay kéo cậu bé lại như bắt con gà con, không cần phải dùng chút sức nào.
  • Cậu bé không hề hét lên chỉ liều mạng giãy giụa, khuôn mặt nhỏ nhắn quật cường hiện lên vẻ sợ hãi.
  • Cha nuôi
    Cha nuôi
    Tao nuôi mày nhiều năm như vậy, chính là chờ mày sau khi lớn lên ngoan ngoãn hầu hạ tao thật tốt, mày muốn đi cùng tên có tiền kia hả? Nghĩ cũng đừng hòng!
  • Tên đàn ông độc ác mở miệng, đột ngột gia tăng sức lực.
  • Khi lần đầu tiên nhìn thấy đứa trẻ này ở cô nhi viện, gã liền nhìn ra nó là một mỹ nhân điển hình. Tuy tuổi còn khá nhỏ, nhưng chỉ cần qua hai năm nữa sẽ hoàn toàn trổ mã thành nhóc con xinh đẹp. Gã chịu đựng con mụ già cỗi trong nhà này lâu lắm rồi, đang chờ nếm thử lần đầu tiên của nhóc con này, ấy vậy mà không nghĩ tới việc con mẹ chết tiệt kia cứ thế đồng ý bán nó cho người khác!
  • Cậu bé dùng sức giãy giụa, nhưng dù có làm gì đi nữa thì sức lực của cậu so với tên đàn ông này cũng không đáng là bao. Ánh mắt nhiễm màu máu đỏ tươi của gã trở nên dữ tợn khiến cậu ngày càng sợ hãi.
  • Cha nuôi
    Cha nuôi
    Bé con, con sợ gì thế?
  • Ta chính là ba nuôi của con, làm sao có thể hại con được?
  • Tên đàn ông thấy khuôn mặt nhỏ nhắn kia tràn ngập hoảng sợ liền thả lỏng nét mặt, nặn ra nụ cười giả dối, bàn tay to lại luồn vào trong áo cậu bé.
  • Gương mặt cậu bé hiện rõ vẻ sợ hãi, ra sức giãy, lại bị tên cha nuôi siết chặt hơn…
  • Cha nuôi
    Cha nuôi
    Nhãi con chết tiệt kia, mày thích cứng có phải không?
  • Cha nuôi
    Cha nuôi
    Tao đã định chờ mày lớn rồi mới nếm thử lần đầu tiên, mày lại lòng lang dạ sói muốn rời đi?
  • Cha nuôi
    Cha nuôi
    Được lắm, bây giờ tao liền làm luôn, dù sao tao cũng chưa hưởng qua mùi vị của bé nhỏ thế này
  • Cha nuôi
    Cha nuôi
    Hôm nay vừa đúng lúc, đây chính là do mày ép tao!
  • Vừa nói xong, bàn tay to lại như thể đang muốn xé mở quần áo cậu bé…
  • Cậu bé không chút do dự liền cắn lên cánh tay kia của gã…
  • Cha nuôi
    Cha nuôi
    Áaaa…
  • Tên đàn ông thảm thiết hét lên một tiếng, vội vàng rụt tay lại.
  • Cậu bé nhân cơ hội này chạy ra khỏi phòng.
14
Chap 5: Nhận nuôi